Anh mù trong Tin Mừng đã gặp Chúa Giê-su khi Ngài đi ngang qua, và anh khẩn khoản kêu lên: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được.” Chúa đáp lại: “Anh hãy nhìn thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.”
Điều đáng lưu ý là: trước khi được chữa lành, anh mù gặp Chúa, nhưng chưa thấy được Ngài. Sau khi được chữa, đôi mắt anh mở ra, nhưng quan trọng hơn, con mắt đức tin cũng được mở ra. Anh không chỉ nhìn thấy bằng thị giác, nhưng nhận ra trong Đấng chữa lành mình chính là Thiên Chúa. Từ “thấy” ở đây không chỉ nói đến cảm giác thể lý, mà còn là nhận thức, đức tin và sự hoán cải của tâm hồn.
Nhiều khi đôi mắt thể lý của chúng ta vẫn sáng, nhưng chúng ta lại mù mờ trước những điều Chúa muốn dạy, những việc lành cần làm và những tội lỗi cần tránh. Chúng ta cần xin Chúa mở mắt để nhìn thấy tình thương Ngài dành cho mỗi người, đồng thời nhận ra những thiếu sót trong chính bản thân mình. Chúng ta cần được Chúa cho “nhìn thấy” Ngài nơi anh chị em chung quanh, nhất là nơi những người đang cần được nâng đỡ.
Chúng ta cũng cần đôi mắt đức tin để thấy Chúa là nguồn vui, nguồn hy vọng, giống như dân Israel trong sách Mac-ca-bê đã kiên trì giữ vững đức tin giữa bao thử thách và bách hại.
Vì thế, lời cầu nguyện của anh mù cũng phải trở thành lời cầu xin tha thiết của mỗi chúng ta mỗi ngày:
“Lạy Chúa, xin cho con được nhìn thấy.”
Author
“Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi” (2Cr 5,14)
Đăng ký nhận bản tin từ Kênh Công Giáo - Ephata Catholic Media
Luôn cập nhật những bài viết và tin tức chọn lọc mới nhất của chúng tôi.