Một hành động nhỏ chạm tới trái tim lớn
Những ngày cuối năm, khi các giáo xứ đang tất bật chuẩn bị mùa Giáng Sinh, một thông báo giản dị lại bất ngờ thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng: một giáo xứ quyết định dừng toàn bộ trang trí Giáng Sinh để dùng kinh phí hỗ trợ đồng bào vùng lũ. Không kêu gọi rình rang, không hình ảnh phô trương, chỉ một tấm bảng nhỏ dán trước cửa nhà thờ. Thế nhưng chính sự giản dị ấy đã chạm đến trái tim của hàng triệu người.
Điều gây ngạc nhiên là thông báo này nhanh chóng vượt khỏi phạm vi cộng đồng Công giáo. Chỉ trong vài giờ, hàng loạt fanpage lớn – từ NEU Confessions, Beat Hưng Hà, Weibo Việt Nam, đến Top Comments – đã đăng tải lại kèm những lời cảm kích. Dưới mỗi bài đăng, hàng trăm bình luận bày tỏ sự xúc động trước tấm lòng của cha xứ và giáo dân. Có bạn viết rằng chưa bao giờ một hành động nhỏ lại lan tỏa mạnh đến thế. Có người khác nói, thật đẹp khi thấy đạo Công giáo gần gũi, nhân văn và chan chứa tinh thần sẻ chia.

Làn sóng tích cực này không đến từ quy mô hay hình thức, mà đến từ thái độ: thái độ đặt con người lên trên lễ nghi, đặt sự sống lên trên ánh đèn, đặt nỗi đau của đồng bào lên trên thói quen lâu năm. Một giáo xứ đã chọn bớt lại những điều đẹp mắt để thắp lên một điều quan trọng hơn: hy vọng.
Giáng Sinh và lời mời gọi trở về với sự nghèo của Đức Kitô
Giáng Sinh vốn là mùa của ánh sáng. Đèn màu, hang đá, cây thông… tất cả đều mang vẻ đẹp riêng. Nhưng sẽ thật thiếu sót nếu ta quên rằng ánh sáng đầu tiên của Giáng Sinh không đến từ đèn điện, mà từ Hài Nhi nghèo khó nằm trong máng cỏ. Một Ngôi Lời chấp nhận bước vào đời trong cảnh túng thiếu nhất, để những ai nghèo khổ nhất biết rằng Thiên Chúa luôn ở cùng họ.
Vì vậy, khi một giáo xứ lựa chọn giản đơn hóa mọi thứ để chia sẻ với vùng lũ, điều đó không làm “Giáng Sinh kém đẹp” đi. Ngược lại, điều đó đưa chúng ta về trung tâm của mầu nhiệm Nhập Thể: Đức Kitô vốn giàu sang, đã trở nên nghèo khó vì chúng ta. Ngài chọn “ở giữa những gì bé nhỏ nhất”, để mọi sự phô trương đều trở nên thừa thãi trước tình yêu.
Hình ảnh những căn nhà chìm trong nước, những đứa trẻ co ro trên mái tôn, hay những gia đình mất trắng sau lũ gợi ta nghĩ về máng cỏ ngày xưa. Hôm nay, Chúa vẫn đang “nằm” trong những hoàn cảnh ấy chờ chúng ta đến mà ủi an, nâng đỡ, san sẻ. Bão lũ không chỉ là thiên tai; nó còn là lời mời gọi cộng đoàn biết tìm Chúa trong khuôn mặt người đau khổ.
Một mùa sáng chói bằng lòng thương xót
Giáng Sinh năm nay vì thế sáng theo một cách khác. Không phải bằng đèn màu giăng trên mái nhà thờ, mà bằng vẻ đẹp lặng lẽ của lòng thương xót. Một thông báo nhỏ tại một giáo xứ nhỏ bỗng trở thành niềm cảm hứng lớn, cho thấy rằng khi một nghĩa cử xuất phát từ sự chân thành, nó có sức mạnh vượt khỏi mọi ranh giới tôn giáo.
Có lẽ, trong thế giới đầy biến động này, điều người ta đang khao khát không phải là những thứ rực rỡ, mà là những điều thật: một hành động đẹp, một trái tim biết nghĩ đến người khác, một cộng đoàn dám sống nghèo với Đức Kitô.
Giữa tiếng mưa gió của bão lũ và ánh đèn lung linh của mùa lễ hội, câu chuyện ấy nhắc ta một sự thật dịu dàng:
Giáng Sinh không phải để trang hoàng thật đẹp, mà để yêu thương thật sâu.
Author
Chuyên viết tin tức và bài phân tích về Giáo hội Công giáo và các vấn đề tôn giáo – xã hội quốc tế.
Đăng ký nhận bản tin từ Kênh Công Giáo - Ephata Catholic Media
Luôn cập nhật những bài viết và tin tức chọn lọc mới nhất của chúng tôi.