Trong ngày thứ Hai đầu Mùa Vọng, chúng ta đón Chúa qua lời tuyên xưng của viên đại đội trưởng thành Ca-phác-na-um:
“Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi,
nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.”
Chính từ câu nói này, Giáo Hội đã lấy ý để hình thành lời thưa trước khi rước lễ:
“Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con,
nhưng xin Chúa phán một lời là linh hồn con sẽ lành mạnh.”
Viên đại đội trưởng bày tỏ một đức tin mạnh mẽ và một tấm lòng khiêm nhường tuyệt vời.
Ông gọi Đức Giê-su là Chúa, tin chắc rằng Ngài có thể chữa lành từ xa, và tự nhận mình không xứng đáng để Chúa đến thăm nhà.
Đức tin lớn lao và sự khiêm nhường ấy đã làm Chúa Giê-su hết sức hài lòng.
Chúa cũng sẽ hài lòng với bất cứ ai biết sống cùng thái độ đó. Đây chính là tâm tình đẹp nhất khi chúng ta tham dự bàn tiệc Mình và Máu Thánh trong mỗi Thánh Lễ, và cũng là thái độ chuẩn bị cho việc “dự tiệc cùng các tổ phụ Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp trong Nước Trời” mai sau.
Author
“Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi” (2Cr 5,14)
Đăng ký nhận bản tin từ Kênh Công Giáo - Ephata Catholic Media
Luôn cập nhật những bài viết và tin tức chọn lọc mới nhất của chúng tôi.