
Tại sao ba vị Tổng lãnh Thiên Thần có tên riêng, còn những thiên thần
khác thì không? Câu trả lời có thể tìm thấy trong một bài giảng của
thánh Giáo hoàng Ghê-gô-ri-ô Cả. Ngài nói:
“Thiên sứ” là danh từ chỉ chức vụ chứ không chỉ bản tính, bởi các
thánh thiên thần ở trên trời bao giờ cũng là thiên thần, nhưng không
phải bao giờ cũng được gọi là “thiên sứ”. Các vị ấy chỉ là “thiên sứ”
khi được sai đi loan báo một điều gì thôi. Các vị loan báo điều nhỏ
thì gọi là “thiên sứ”, còn vị nào loan báo điều lớn thì gọi là “tổng
lãnh thiên sứ”.
Quả thế, không phải bất cứ “thiên sứ” nào cũng được sai đến với Đức
Trinh Nữ Ma-ri-a, mà phải là tổng lãnh thiên sứ Gáp-ri-en, vì một
thiên sứ cao cả đến loan báo một việc hệ trọng thì thật là chính đáng.
Người ta cũng biết đến một số vị nhờ các tên riêng, để thấy được công
việc của các ngài qua những danh xưng đó. Trong thành thánh trên trời,
nơi tri thức đạt tới mức hoàn hảo nhờ ơn hưởng kiến Thiên Chúa toàn
năng thì không cần có tên riêng, vì đâu phải không có tên mà ngôi vị
các ngài không được biết đến. Nhưng chỉ khi nào đến với chúng ta để
thi hành một tác vụ, thì ở giữa chúng ta các ngài mới mang tên gọi
liên quan đến tác vụ đó. Vì thế, Mi-ca-en có nghĩa là “ai bằng Thiên
Chúa”, Gáp-ri-en có nghĩa là “sức mạnh của Thiên Chúa” và Ra-pha-en có
nghĩa là “linh dược của Thiên Chúa”.
Theo bản tiếng Việt của Nhóm Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Author

“Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi” (2Cr 5,14)
Sign up for Kênh Công Giáo - Ephata Catholic Media newsletters.
Stay up to date with curated collection of our top stories.