Khi con người còn mải mê phân biệt ai là người tốt, ai là kẻ xấu; khi chúng ta còn tự cho mình quyền xét đoán và loại trừ anh chị em, thì Chúa Giê-su lại hành động hoàn toàn trái ngược.
Trong dụ ngôn Con chiên lạc, Chúa Giê-su cho thấy trái tim của Người luôn hướng về những ai tội lỗi và lạc xa Thiên Chúa. Người chủ chiên không đứng đó mà trách móc, nhưng lên đường tìm kiếm cho đến khi gặp lại. Và khi tìm thấy, ông vui mừng vác nó lên vai, rồi mời bạn bè hàng xóm cùng chia vui.
Chúa nói: “Trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn."
Niềm vui đó của Thiên Chúa mở ra hy vọng cho mọi tội nhân. Dù chúng ta có đi lạc bao xa, Chúa vẫn lên đường tìm kiếm và khát khao chúng ta trở về trong vòng tay yêu thương.
Đồng thời, dụ ngôn cũng chất vấn thái độ của mỗi chúng ta. Có khi, vì nghĩ mình “thuộc về chín mươi chín người công chính” mà ta trở nên lạnh lùng với Thiên Chúa và vô cảm với tha nhân. Trước mặt Chúa, thiếu khiêm nhường khiến ta không lớn lên trong ân sủng; trước mặt anh em, thiếu lòng bao dung khiến ta dễ phán xét và loại trừ.
Xin cho chúng ta trở nên giống Chúa Giê-su: luôn tìm kiếm điều tốt nơi người khác, biết vui mừng khi thấy ai đó thay đổi, và sẵn sàng bước đến với những người đang bị bỏ rơi hoặc rơi vào tội lỗi.
Author
“Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi” (2Cr 5,14)
Đăng ký nhận bản tin từ Kênh Công Giáo - Ephata Catholic Media
Luôn cập nhật những bài viết và tin tức chọn lọc mới nhất của chúng tôi.