Góc nhìn Công giáo về việc trợ tử cho thú cưng

Góc nhìn Công giáo về việc trợ tử cho thú cưng

Việc trợ tử cho thú cưng và cho con người là hai điều hoàn toàn khác nhau. Một bác sĩ thú y Công giáo chia sẻ vài nguyên tắc liên quan đến động vật.

Chia tay một con vật thân yêu là một trong những khoảnh khắc đau lòng nhất đối với bất kỳ ai. Nỗi buồn ấy là thật, nhưng đức tin Công giáo dạy chúng ta rằng lòng trắc ẩn và lòng thương xót phải là kim chỉ nam cho mọi quyết định.
Như Sách Giáo lý Hội Thánh Công giáo nhắc nhở:

“Muôn loài vật là tạo vật của Thiên Chúa... chỉ bởi hiện hữu, chúng đã chúc tụng Ngài... Vì thế, con người phải đối xử nhân hậu với chúng.”

Nói cách khác, thú cưng được trao phó cho chúng ta như một phần trong công trình sáng tạo của Thiên Chúa, và ta được mời gọi chăm sóc chúng với lòng dịu dàng và yêu thương.
Giáo hội cũng cảnh báo rằng:

“Trái với phẩm giá con người là khiến loài vật đau khổ hoặc chết cách vô ích.”

Từ hai chân lý đó, ta có thể hiểu rằng — nếu việc chấm dứt đau đớn của một con vật được thực hiện cách cẩn trọng và nhân đạo — thì đó có thể là hành vi của lòng bác ái, chứ không phải tàn nhẫn.

Giáo huấn Công giáo về loài vật

Giáo lý nhấn mạnh lòng thương xót và sự chăm sóc đối với các tạo vật của Thiên Chúa. Một số điểm then chốt:

  • Lòng nhân hậu: “Động vật là tạo vật của Thiên Chúa... con người mắc nợ chúng lòng nhân ái.” Chúng ta noi gương các thánh như Thánh Phanxicô Assisi, người yêu thương mọi sinh vật.
  • Không gây đau đớn vô ích: Gây khổ đau không cần thiết cho động vật là điều sai trái. Trong nhiều trường hợp, việc để chúng ra đi thanh thản là cách duy nhất để tránh đau đớn kéo dài.
  • Sự chăm sóc chính trực: Kinh Thánh dạy rằng “Người công chính biết lo cho súc vật mình” (Cn 12,10). Người chủ tốt không kéo dài sự đau khổ, mà tìm cách giúp con vật được yên nghỉ.
  • Quan phòng của Thiên Chúa: Đức Giêsu nói: “Hãy nhìn chim trời... Cha các con trên trời nuôi chúng” (Mt 6,26). Nếu Thiên Chúa chăm sóc cả loài chim, Ngài cũng thấu hiểu tấm lòng người muốn giảm bớt đau đớn cho thú cưng.

Tóm lại, Kinh Thánh và giáo huấn Hội Thánh mời gọi ta làm người quản lý tốt lành của các loài vật — yêu thương, chăm sóc và không để chúng chịu đau khổ vô ích. Trong bối cảnh đó, việc trợ tử nhân đạo cho thú cưng, nếu xuất phát từ tình yêu và ý hướng ngay lành, có thể được xem như hành vi của lòng thương xót.

Khi lòng trắc ẩn dẫn đến quyết định khó khăn

Các bác sĩ thú y Công giáo đều hiểu rằng đôi khi người chủ phải lựa chọn giữa việc để thú cưng chịu đau hoặc giúp chúng ra đi trong bình an.
Bác sĩ thú y Meg Herriot, một nữ tu Dòng Đa Minh, chia sẻ:

“Động vật có quyền được thoát khỏi đau đớn... Chúng không mang phẩm giá hay sứ mạng cứu độ như con người.”

Điều đó không có nghĩa thú cưng không quan trọng; nhưng sự khác biệt giữa con người và động vật cho phép ta hướng tình yêu ấy vào việc giải thoát chúng khỏi khổ đau.
Bà nói thêm:

“Động vật không có giá trị cứu chuộc trong đau khổ; còn chúng ta thì có... Tôi trợ tử cho chúng vì lòng tôn trọng công trình sáng tạo của Thiên Chúa.”

Bác sĩ Emily King, một bác sĩ thú y Công giáo khác, cũng khẳng định:

“Giáo hội phân biệt rõ giữa sự sống con người và sự sống của loài vật. Trong khi trợ tử cho con người là điều không thể chấp nhận, thì việc giúp một con vật đang đau đớn được ra đi là khác — đó là một hành vi yêu thương.”

Theo bà, quyết định ấy là “một biểu hiện của tình yêu và trách nhiệm” – tôn trọng cuộc sống của thú cưng bằng cách không để chúng chịu đau đớn vô vọng.

Người Công giáo nào từng yêu thương thú cưng đều hiểu mâu thuẫn này: ta trân trọng niềm vui chúng mang lại, nhưng cũng biết rằng “ai đã thuần hóa thì phải chịu trách nhiệm mãi mãi.” Vì thế, việc chăm sóc thú cưng đến phút cuối, cầu nguyện và tín thác vào Chúa khi phải ra quyết định là cách sống đức tin thực tế nhất.

Tín thác vào lòng thương xót của Thiên Chúa

Cuối cùng, việc trợ tử cho thú cưng trong tình yêu là một hành động xót thương nghiêm túc. Nó nhắc ta rằng sự sống là quà tặng từ Thiên Chúa, và đôi khi, bảo vệ sự sống cũng có nghĩa là giúp nó được nghỉ yên cách thanh thản.

Chúa Giêsu từng thương xót mọi đau khổ, và Thiên Chúa hiểu được những giọt nước mắt ta rơi khi chia tay một con vật thân yêu.
Tin Mừng trấn an chúng ta rằng lòng thương xót không bao giờ vô ích: “Hãy nhìn chim trời... há các con không quý hơn chúng sao?” (Mt 6,26).
Thiên Chúa nhìn thấy tình yêu nơi hành động của ta.

Dù việc ấy luôn đau đớn, nhưng đức tin dạy rằng cái chết không phải là kẻ thù cuối cùng — mà là cánh cửa về với Chúa. Trong giây phút ta nói lời tạm biệt với thú cưng, Thiên Chúa vẫn hiện diện, và trong chính lòng thương xót đó, ta sống trọn ơn gọi chăm sóc công trình sáng tạo của Ngài.

Theo: https://aleteia.org/2025/11/06/a-catholic-perspective-on-euthanasia-for-pets/

Author

Trung Khang
Trung Khang

Chuyên viết tin tức và bài phân tích về Giáo hội Công giáo và các vấn đề tôn giáo – xã hội quốc tế.

Đăng ký nhận bản tin từ Kênh Công Giáo - Ephata Catholic Media

Luôn cập nhật những bài viết và tin tức chọn lọc mới nhất của chúng tôi.

Vui lòng kiểm tra hộp thư của bạn và xác nhận. Đã xảy ra lỗi. Vui lòng thử lại.

Đăng ký để tham gia thảo luận.

Hãy tạo một tài khoản miễn phí để trở thành thành viên và cùng tham gia bình luận.

Already have an account? Sign in

ĐỌC THÊM

Đăng ký nhận bản tin từ Kênh Công Giáo - Ephata Catholic Media

Luôn cập nhật những bài viết và tin tức chọn lọc mới nhất từ chúng tôi.

Vui lòng kiểm tra hộp thư của bạn và xác nhận. Đã có lỗi xảy ra. Vui lòng thử lại.