Chúng ta có xu hướng che giấu một điều gì đó, hoặc muốn tỏ ra mình giỏi giang, đạo đức hơn thực tế. Tất nhiên, ai cũng có những bí mật và sự riêng tư cần được tôn trọng. Nhưng thói giả hình thì hoàn toàn không thể chấp nhận. Chúa Giê-su đã cảnh báo về sự lây lan nguy hiểm của thói xấu này:
“Anh em phải coi chừng men Pha-ri-sêu, tức là thói đạo đức giả. Không có gì che giấu mà sẽ không bị lộ ra, không có gì bí mật mà người ta sẽ không biết.”
Chúa gọi thói giả hình là men Pha-ri-sêu, vì nó có thể âm thầm lan rộng và khó kiểm soát. Đôi khi, người vướng vào nó còn không ý thức được. Nhưng theo thời gian, mọi sự thật che giấu khéo léo rồi cũng sẽ bị phơi bày. Cả những điều giả tạo nghe có vẻ như thật cũng sẽ dần bị nhận ra.
Làm sao chúng ta có thể giả vờ tốt hay “giả vờ yêu” Thiên Chúa, khi Ngài biết rõ từng suy nghĩ, từng giới hạn yếu đuối của con người? Thánh Vịnh 139 diễn tả:
“Lạy Chúa, Ngài dò xét con và Ngài biết rõ,
Biết con ngồi, con đứng;
Từ xa Ngài đã thấu suốt tư tưởng con.
Ngài xét con khi con đi, khi con nghỉ,
Mọi nẻo đường con, Ngài đều quen thuộc.”
Vậy, điều Ngài mong muốn nơi ta không phải là sự hoàn hảo giả tạo, mà là một tấm lòng khiêm nhường, đơn sơ và tin tưởng như trẻ nhỏ.
Giả hình để làm gì, khi Thiên Chúa đã thấu suốt lòng ta? Lo lắng để làm gì, khi đàn chim sẻ còn được Ngài quan phòng và yêu thương?
Author
“Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi” (2Cr 5,14)
Đăng ký nhận bản tin từ Kênh Công Giáo - Ephata Catholic Media
Luôn cập nhật những bài viết và tin tức chọn lọc mới nhất của chúng tôi.