Lời dạy của Chúa Giê-su có khi được cô đọng trong những chủ đề tưởng như đối nghịch nhưng lại bổ túc cho nhau. Hôm nay, Ngài muốn chúng ta nhất thiết nghiêm trọng đề phòng về tội gây gương xấu, và cảnh báo rất mạnh mẽ:
“Thà buộc cối đá lớn vào cổ nó và xô xuống biển, còn lợi cho nó hơn là để nó làm cớ cho một trong những kẻ bé nhỏ này vấp ngã.”
Hình ảnh ấy thật ghê sợ: tội nhân ấy gần như không còn đường sống. Sự nghiêm khắc này cho thấy hậu quả nặng nề của việc làm phương hại đến đức tin và linh hồn của những người bé nhỏ mà Chúa yêu thương.
Nhưng nếu chỉ dừng lại ở đó, công lý Thiên Chúa sẽ chẳng khác nào luật “mắt đền mắt, răng đền răng” của thế gian. Và nếu công lý chỉ là sòng phẳng, thì kẻ tội lỗi biết đâu tìm được hy vọng? Ngay sau lời cảnh cáo nghiêm nghị ấy, Chúa Giê-su đưa ra một đòi hỏi của lòng thương xót:
"Nếu người anh em của anh xúc phạm đến anh, thì hãy khiển trách nó ; nếu nó hối hận, thì hãy tha cho nó. Dù nó xúc phạm đến anh một ngày đến bảy lần, rồi bảy lần trở lại nói với anh : ‘Tôi hối hận’, thì anh cũng phải tha cho nó.”
Ở nơi Thiên Chúa, công lý và lòng thương xót không loại trừ nhau. Công lý dành cho kẻ cố chấp và không chịu sám hối. Còn lòng thương xót luôn dư thừa cho người biết trở về. Thiên Chúa không muốn ai phải hư mất trước khi tội lỗi xảy ra, và lại muốn tất cả được cứu độ sau khi con người phạm tội.
Người có tội khi nhìn lên Chúa vẫn có quyền hy vọng — vì tình thương của Ngài lớn hơn mọi tội lỗi. Còn hy vọng là còn chân thành tin vào Ngài.
Author
“Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi” (2Cr 5,14)
Đăng ký nhận bản tin từ Kênh Công Giáo - Ephata Catholic Media
Luôn cập nhật những bài viết và tin tức chọn lọc mới nhất của chúng tôi.